MẠNG NGƯỜI LÁ RỤNG
(Bản thảo quyển này bị mất hồi 1975 tại Sàigòn
Xuân Vũ viết lại xong tháng 12-1989 tại Hoa Kỳ)
Đường đi nắng sớm mưa chiều
Bao nhiêu lá rụng bấy nhiêu mạng người
Vào đây thì chết ở đây,
Bao giờ mộ mọc xanh cây thì về.
Ca dao...
More
MẠNG NGƯỜI LÁ RỤNG
(Bản thảo quyển này bị mất hồi 1975 tại Sàigòn
Xuân Vũ viết lại xong tháng 12-1989 tại Hoa Kỳ)
Đường đi nắng sớm mưa chiều
Bao nhiêu lá rụng bấy nhiêu mạng người
Vào đây thì chết ở đây,
Bao giờ mộ mọc xanh cây thì về.
Ca dao Trường Sơn
- 1 Tôi dìu Thu đi xuống suối.
Chân Thu còn đau nhưng Thu cố
gượng.
Có những con suối rất đẹp, rất dễ đến múc nước hoặc
tắm giặt, nhưng ở đây chúng tôi đụng nhằm con suối không
phải là “Suối Mơ Bên Rừng Thu Vắng”.
Nghe nước chảy như gần, nhưng đi hoài, dốc đổ đứng mà
nước vẫn còn xa.
Thu kêu:
- Em mệt quá!
- Tí nữa thôi mà! Cố lên!
- Đi hoài không tới.
- Thì anh đã có lần bảo em con đường này là con đường
không đến mà.
Thu ngồi khụyu xuống một hòn đá.
Lâu nay tôi hầu như
quên khuấy đi rằng Thu là một người con gái và là một vũ
nữ ba-lê đẹp có tiếng ở Hà Nội.
Bỏi vì nàng chưa bao giờ
cười tự nhiên.
Nàng có cười chăng nữa thì đó chỉ là những
cái cười chua chát.
Tôi ngồi xuống bên nàng.
Nàng
Less